I. VÍ DỤ THAM KHẢO
Câu 1 (2.0 điểm), đề thi thử số 16: Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích vẻ đẹp của nhân vật Th. trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.
23.11.69
Hôm nay là ngày sinh của Phương. Em ơi! Không phải chị nhớ em vì ngày sinh của em vì ngọn gió lạnh và mưa phùn từ phương Bắc thổi về gợi nên cái lạnh giữa núi rừng này đâu. Bao giờ cũng vậy, giữa hoàn cảnh nào cũng vậy, chị cũng vẫn giữ trọn trong lòng những kỷ niệm êm ấm của gia đình ta. Nhớ sao những ngày chủ nhật, những ngày kỷ niệm sinh nhật mà hình đông vui bè bạn đến chúc mừng và những bữa liên hoan đậm đà âm cúng. [...] Em tôi không thể nào tưởng tượng được ngày này chị đã làm gì. Ngày nay ư? Sáng ra vác rựa đi làm, buổi trưa xách thuốc trên vai theo hai chú dẫn đường đi thăm bệnh cho một đồng chí cán bộ. Trên đường đi gặp những người bộ đội, chị đã ngập ngừng dừng lại bên người bạn đồng hương mà không biết nói gì. Họ đang băng rừng, nước da xanh tái nói với chị rằng họ đã bị đói và sốt rét lâu ngày. Cuộc kháng chiến vĩ đại này viết bằng xương máu và tuổi xuân của bao người, em có biết thế không em?
26.11.69
Thêm một tuổi đời, thêm một năm lăn lộn trên chiến trường miền Nam gian khổ. Chúc Thùy vững bước trên đường vinh quang mà Th. đã chọn. Th., ơi. Th. không buồn khi lẽ kỷ niệm sinh nhật của Th. chỉ có là rừng ướt đầm trong mưa dào dạt khẽ nói với Th. những lời thân mến. Th. không buồn khi bản nhạc mừng Th. hôm nay chỉ có dòng suối áo ao tuôn nước về xuôi. Và căn phòng mà Th. đang ngồi để ghi lên trang vở đời của mình thêm một trang mới chính là chiếc hầm chật chội ướt át này. Th. không buồn vì sau này mở lại những trang sổ này, Th. sẽ tự hào về những năm tuổi trẻ của mình. Ở đây Th. không có những giây phút ấm áp giữa bạn bè bên lọ hoa nhỏ với những bông hồng thơm ngát để trên bàn. Ở đây Th. không có cái hạnh phúc đi cạnh người yêu trên con đường vắng, khi ánh chiều tím dần trong buổi hoàng hôn. Ở đây Th. thiếu nhiều nhưng cũng rất đầy đủ. Cho nên Th. hãy cười đi, hãy vui đi, khi vở đời mở sang một trang mới đầy vinh quang đẹp đẽ. (Trích Nhật ký Đặng Thùy Trâm, Nxb Hội Nhà văn, 2005, tr.197–198)
👉Viết mẫu đoạn văn nghị luận (200 chữ) phân tích vẻ đẹp nhân vật Th trong đoạn trích
Có những mùa sinh nhật không hoa, không nến, chỉ có mưa rừng, căn hầm ẩm thấp và tiếng suối chảy róc rách. Nhưng chính trong hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, vẻ đẹp tâm hồn của Th., người nữ bác sĩ chiến sĩ, lại sáng lên rực rỡ giữa cuộc kháng chiến gian khổ. Qua đoạn trích trong Nhật ký Đặng Thùy Trâm, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của một người con gái sống giữa gian lao mà vẫn giữ vẹn nguyên sự ấm áp, giàu tình cảm và lý tưởng. Th. luôn hướng về gia đình, nâng niu từng kỷ niệm nhỏ, nhưng cũng sẵn sàng gạt đi nỗi nhớ riêng tư để khoác ba lô, vác thuốc, băng rừng cứu người. Th. không chỉ sống mà còn sống có lý tưởng, có lòng tự hào khi “ghi thêm một trang mới” vào “vở đời” của mình. Giản dị trong lời văn, mà sâu sắc trong cảm xúc, nhân vật Th. hiện lên như biểu tượng đẹp đẽ của thế hệ thanh niên dám yêu, dám sống và dám hiến dâng. Giữa cơn mưa dầm miền rừng núi và bom đạn chiến tranh, Th. như một đóa hoa rừng nhỏ bé mà kiên cường, lặng lẽ tỏa hương, ghi dấu một thời tuổi trẻ rực cháy với niềm tin và lý tưởng.
👉 Viết mẫu bài văn nghị luận (600 chữ) phân tích vẻ đẹp nhân vật Th trong đoạn trích...
Có những mùa sinh nhật không hoa, không nến, chỉ có mưa rừng, căn hầm ẩm thấp và tiếng suối chảy róc rách. Nhưng chính trong hoàn cảnh khắc nghiệt ấy, vẻ đẹp tâm hồn của Th., người nữ bác sĩ chiến sĩ, lại sáng lên rực rỡ giữa cuộc kháng chiến gian khổ. Đọc Nhật ký Đặng Thùy Trâm, người ta không chỉ thấy một người lính, một người bác sĩ, mà còn thấy một trái tim biết yêu thương, biết đau đáu vì gia đình và sẵn sàng hy sinh tất cả cho lý tưởng. Qua đoạn trích, vẻ đẹp của nhân vật Th. hiện lên sâu sắc, cảm động và truyền cảm hứng cho cả thế hệ hôm nay.
Trước hết, Th. hiện lên là một con người giàu tình cảm và nặng nghĩa gia đình. Trong hoàn cảnh chiến tranh ác liệt, chị không quên ngày sinh nhật em gái và những kỷ niệm ấm áp của gia đình. Câu viết: “Không phải chị nhớ em vì ngày sinh của em, vì ngọn gió lạnh và mưa phùn từ phương Bắc thổi về gợi nên cái lạnh giữa núi rừng này đâu” không chỉ là một lời giãi bày nhẹ nhàng, mà còn thể hiện một trái tim sâu sắc và tinh tế. Dù giữa “núi rừng” khô lạnh, giữa chiến khu gian khổ, chị vẫn mang theo bên mình một “ngọn lửa ấm” – đó là ký ức gia đình, là tình thương dành cho em gái Phương. Chị nhớ cả những “bữa liên hoan đậm đà ấm cúng”, nhớ tiếng cười, nhớ bè bạn – những điều tưởng như nhỏ bé ấy lại trở thành nguồn sống, nguồn động lực tinh thần giữa chiến tranh khốc liệt.
Bên cạnh đó, vẻ đẹp của Th. còn tỏa sáng ở tinh thần dấn thân, ý chí kiên cường và khát vọng cống hiến. Không có hoa, không có bánh sinh nhật, không có người thân yêu bên cạnh, nhưng Th. vẫn viết: “Th. không buồn… vì sau này mở lại những trang sổ này, Th. sẽ tự hào về những năm tuổi trẻ của mình.” Đây là một lời tự nhủ chân thành và đầy bản lĩnh. Giữa khung cảnh khắc nghiệt – “chiếc hầm chật chội ướt át”, “rừng ướt đầm trong mưa”, “bản nhạc mừng sinh nhật chỉ là dòng suối ao ao tuôn nước” – Th. vẫn giữ được tinh thần lạc quan và cái nhìn hướng về tương lai, tin rằng những gian khổ hôm nay sẽ trở thành “trang mới đầy vinh quang đẹp đẽ” của cuộc đời.
Một trong những hình ảnh gây ám ảnh nhất là khi chị kể lại: “Gặp những người bộ đội, chị đã ngập ngừng dừng lại... nước da xanh tái nói với chị rằng họ đã bị đói và sốt rét lâu ngày.” Đằng sau lời kể đó là sự xót xa, day dứt, và cũng là ý thức rõ ràng rằng cuộc kháng chiến này được viết nên bằng “xương máu và tuổi xuân của bao người” – trong đó có chính chị. Dường như mỗi con chữ là một lần rung lên nhịp đập của lý tưởng sống cao đẹp: cống hiến không màng vinh quang, không đợi ai ghi công, mà vì nhân dân, vì đồng đội, vì Tổ quốc.
Giữa cơn mưa dầm miền rừng núi và bom đạn chiến tranh, Th. như một đóa hoa rừng nhỏ bé mà kiên cường, lặng lẽ tỏa hương, ghi dấu một thời tuổi trẻ rực cháy với niềm tin và lý tưởng. Hình ảnh người con gái ấy – vừa mềm mại trong tình cảm, vừa mạnh mẽ trong ý chí – là biểu tượng bất diệt của lớp thanh niên “xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước”. Vẻ đẹp của Th. không chỉ thuộc về quá khứ, mà còn là lời nhắc nhở lặng thầm với thế hệ hôm nay: hãy sống có lý tưởng, biết yêu thương, biết cống hiến – vì sống là để lại dấu vết tốt đẹp trên cuộc đời này.
💞II. KINH NGHIỆM VIẾT ĐOẠN/BÀI VĂN NGHỊ LUẬN PHÂN TÍCH TÁC PHẨM VĂN XUÔI (không sa vào tự sự)
Hiểu đúng yêu cầu:
-
Mục tiêu không phải kể lại chuyện mà là:
→ Phân tích các yếu tố nghệ thuật và nội dung tư tưởng, thể hiện chính kiến, cảm nhận cá nhân về nhân vật, chi tiết, ngôn ngữ, hoàn cảnh… -
Trọng tâm cần rơi vào:
→ Hành động – tâm lý – mối quan hệ – xung đột – biểu tượng – nghệ thuật xây dựng nhân vật, tình huống.
Kinh nghiệm
1. Không kể lại – chỉ nhắc dẫn sự kiện làm dẫn chứng
❌ Sai:
Nhân vật A đi đến nhà B, sau đó gặp chuyện C. Rồi A quyết định D, và câu chuyện kết thúc.
✅ Đúng:
Khi đối mặt với lựa chọn giữa tình cảm cá nhân và danh dự, nhân vật A thể hiện sự dằn vặt nội tâm sâu sắc. Quyết định D không chỉ là bước ngoặt của cốt truyện, mà còn bộc lộ rõ bản lĩnh và phẩm chất của nhân vật.
🔸 Gợi ý: Hãy viết bằng cách gắn chi tiết với nhận xét, như sau:
Chi tiết... → thể hiện...
Hành động... → cho thấy...
Lựa chọn... → phản ánh...
2. Viết theo từng luận điểm cụ thể, tránh lan man
Cấu trúc đoạn văn hiệu quả (kiểu diễn dịch hoặc tổng – phân – hợp):
-
Câu chủ đề: Nêu rõ nội dung cần phân tích.
-
Câu triển khai: Phân tích chi tiết → trích dẫn ngắn → nhận xét nghệ thuật → đánh giá giá trị.
-
Câu kết đoạn: Khẳng định vai trò hoặc ý nghĩa sâu xa của hình tượng/chi tiết đó.
Ví dụ đoạn phân tích (trích từ "Chiếc thuyền ngoài xa"):
Hình ảnh người đàn bà hàng chài hiện lên với vẻ cam chịu nhưng đầy sức sống nội tâm. Trong cảnh bị chồng đánh, chị “lặng lẽ, không chống cự, không kêu khóc” – một sự im lặng đầy nhẫn nhịn khiến người đọc xót xa. Nhưng ẩn sau sự cam chịu đó là một tâm hồn có chiều sâu, một trái tim nhân hậu, bao dung. Khi bước vào tòa án, chị tha thiết xin đừng bắt chồng chị đi tù, vì "trên chiếc thuyền đó cần một người đàn ông chèo lái". Cách xây dựng nhân vật đa chiều như vậy thể hiện cái nhìn nhân văn của nhà văn Nguyễn Minh Châu: cuộc đời không thể nhìn một chiều, phẩm giá con người nhiều khi ẩn trong sự bình dị và đau thương.
3. Tập trung vào từ khóa của đề
Ví dụ:
Phân tích nhân vật A để làm rõ vẻ đẹp phẩm chất người phụ nữ Việt Nam.
→ Bạn phải kết nối các chi tiết của nhân vật với “vẻ đẹp người phụ nữ Việt Nam” như: giàu tình yêu thương, nhẫn nại, đức hy sinh, khát vọng sống...
III. KỸ THUẬT VIẾT GỢI MỞ – SÁNG TẠO – CÓ GIỌNG VĂN
-
Sử dụng câu mở đầu sáng tạo:
Không phải lúc nào vẻ đẹp cũng hiện lên trong ánh sáng – có những vẻ đẹp chỉ bừng sáng khi đặt giữa những tăm tối đời thường...
-
Tránh viết đều đều, khô khan. Thêm cảm nhận cá nhân hoặc một nhận định văn học ngắn giúp tăng chiều sâu.
-
Kết bài: Có thể nâng tầm vấn đề (liên hệ thời đại, giá trị nhân văn, hoặc trải nghiệm bản thân).