Thứ Hai, 22 tháng 9, 2025


TRĂNG ƠI TỪ ĐÂU ĐẾN

- Trần Đăng Khoa -
 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ cánh rừng xa

Trăng hồng như quả chín

Lửng lơ lên trước nhà

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay biển xanh diệu kỳ

Trăng tròn như mắt cá

Chẳng bao giờ chớp mi

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ một sân chơi

Trăng bay như quả bóng

Đứa nào đá lên trời

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ lời mẹ ru

Thương Cuội không được học

Hú gọi trâu đến giờ!

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Hay từ đường hành quân

Trăng soi chú bộ đội

Và soi vàng góc sân

 

Trăng ơi... từ đâu đến?

Trăng đi khắp mọi miền

Trăng ơi có nơi nào

Sáng hơn đất nước em...

                                1968

💥 DÀN Ý PHÂN TÍCH    

1. Mở bài

  • Giới thiệu tác giả Trần Đăng Khoa – gương mặt thơ trẻ thời chống Mỹ, nổi tiếng với giọng thơ trong sáng, hồn nhiên mà thấm đẫm tình yêu quê hương, đất nước.

  • Giới thiệu bài thơ “Trăng ơi… từ đâu đến” (1968) – bài thơ thiếu nhi giàu sức gợi, dung hòa vẻ đẹp hồn nhiên của tuổi thơ và tình cảm thiêng liêng với Tổ quốc.

  • Đặt vấn đề: Nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.

2. Thân bài

a. Nội dung

  • Khát vọng khám phá của trẻ thơ: Những câu hỏi “Trăng ơi… từ đâu đến?” lặp lại nhiều lần cho thấy sự tò mò, hồn nhiên, trí tưởng tượng bay bổng.

  • Trăng trong cái nhìn trẻ thơ:

    • Từ rừng xa, quả chín, mắt cá, quả bóng, lời ru của mẹ → trăng gắn liền với những hình ảnh đời thường gần gũi.

    • Gợi ra cái nhìn trong sáng, giàu liên tưởng, đầy chất ngộ nghĩnh.

  • Trăng gắn bó với đời sống dân tộc:

    • Trăng soi chú bộ đội, trăng gắn với đường hành quân → hình ảnh Tổ quốc trong kháng chiến.

    • Khổ cuối khẳng định: “Trăng đi khắp mọi miền… Sáng hơn đất nước em?” → tình yêu quê hương, tự hào dân tộc.

  • Thông điệp: Trăng là biểu tượng của vẻ đẹp thiên nhiên, của tuổi thơ, của tình yêu Tổ quốc. Bài thơ đề cao tình cảm trong sáng, gắn bó giữa cá nhân – cộng đồng – đất nước.

b. Nghệ thuật

  • Thể thơ 4–5–6 chữ: Ngắn gọn, giàu nhạc điệu, dễ thuộc, giàu tính thiếu nhi.

  • Biện pháp tu từ:

    • Điệp cấu trúc câu hỏi tu từ “Trăng ơi… từ đâu đến?” → tạo nhạc điệu, nhấn mạnh sự tò mò, mở ra nhiều cách liên tưởng.

    • So sánh độc đáo: trăng như quả chín, mắt cá, quả bóng → gần gũi, sinh động, giàu chất thơ trẻ thơ.

  • Ngôn ngữ: Trong sáng, giản dị, hồn nhiên, giàu tính gợi hình và giàu nhạc tính.

  • Sự kết hợp độc đáo: Hình ảnh thiếu nhi trong sáng kết hợp với hiện thực đất nước kháng chiến → làm nên chiều sâu ý nghĩa cho bài thơ.

3. Kết bài

  • Khẳng định nét đặc sắc của bài thơ: sự dung hòa giữa vẻ đẹp tuổi thơ hồn nhiên và tình yêu Tổ quốc sâu nặng.

  • Giá trị của bài thơ trong thơ ca thiếu nhi và trong dòng thơ ca cách mạng Việt Nam.

  • Nhận định: Nguyễn Duy đã góp cho thơ ca một bức tranh lung linh về trăng – biểu tượng của cái đẹp, của quê hương, đất nước.

 💥BÀI VIẾT THAM KHẢO

     Trần Đăng Khoa là một trong những gương mặt thơ tiêu biểu của thế hệ trẻ trong kháng chiến chống Mỹ. Ông đến với thơ bằng tiếng nói hồn nhiên, chân thật, gần gũi với đời thường nhưng cũng chan chứa tình yêu quê hương đất nước. Bài thơ “Trăng ơi… từ đâu đến” (1968) được viết cho thiếu nhi, song không chỉ mang đến những vần thơ trong sáng của tuổi thơ mà còn gửi gắm tình cảm thiêng liêng dành cho Tổ quốc. Đọc bài thơ, ta như bước vào thế giới liên tưởng hồn nhiên của một tâm hồn trẻ nhỏ, đồng thời cảm nhận được hơi thở của đất nước trong những năm tháng gian khổ mà anh hùng.

     Điều đầu tiên gây ấn tượng trong bài thơ là điệp khúc quen thuộc: “Trăng ơi… từ đâu đến?” Câu hỏi ấy lặp đi lặp lại ở đầu mỗi khổ thơ, giống như lời thắc mắc, tò mò không dứt của một đứa trẻ trước vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên. Nó thể hiện khát vọng muốn khám phá thế giới, muốn lý giải nguồn gốc của vầng trăng – một hiện tượng quen thuộc mà luôn chứa đựng sự bí ẩn. Nhà thơ Xuân Diệu từng nói: “Thơ là tiếng nói đầu tiên của trái tim trước vũ trụ.” Ở đây, ta thấy rõ điều ấy: câu hỏi của trẻ thơ chính là sự rung động đầu tiên, là khát vọng được kết nối với thiên nhiên bao la.

    Từ câu hỏi ấy, những giả thuyết được đưa ra đầy ngộ nghĩnh: trăng có thể đến từ cánh rừng xa, trăng hồng như quả chín lửng lơ trước ngõ; hay từ biển xanh diệu kỳ, trăng tròn như mắt cá không bao giờ chớp mi; hay từ sân chơi, trăng bay như quả bóng được ai đó đá lên trời… Trăng hiện ra qua lăng kính tuổi thơ thật gần gũi và thân quen. Đứa trẻ nhìn trăng và liên tưởng đến quả chín, mắt cá, quả bóng – những hình ảnh hết sức đời thường. Đó chính là sự sáng tạo hồn nhiên của trí tưởng tượng, nơi thế giới thiên nhiên và thế giới con người hòa làm một. Nhà phê bình từng nhận xét: “Thơ thiếu nhi hay chính là sự tái sinh của trí tưởng tượng ngây thơ trong mỗi chúng ta.” Nguyễn Duy đã tái sinh trí tưởng tượng ấy qua những hình ảnh sống động, giản dị.

    Không chỉ dừng lại ở những liên tưởng ngộ nghĩnh, bài thơ còn mở rộng không gian bằng sự gắn bó giữa vầng trăng và đời sống dân tộc. Khi nhà thơ viết:
“Hay từ đường hành quân
Trăng soi chú bộ đội
Và soi vàng góc sân”

thì trăng không chỉ còn là trò chơi trẻ nhỏ, mà đã trở thành bạn đồng hành của những người lính trên chiến trường, là ánh sáng gắn với vận mệnh đất nước. Đây chính là nét đặc sắc làm cho bài thơ vượt lên khỏi khuôn khổ một khúc ca thiếu nhi. Trăng trong thơ Nguyễn Duy vừa hồn nhiên, vừa mang tầm vóc của Tổ quốc. Như một nhận định: “Trong thơ ca cách mạng, thiên nhiên không chỉ là cảnh sắc mà còn là nhân chứng của lịch sử.” Vầng trăng trong bài thơ là nhân chứng, là bạn đồng hành, là biểu tượng của khát vọng độc lập tự do.

        Khổ thơ cuối cùng vang lên như một lời khẳng định đầy tự hào:

“Trăng đi khắp mọi miền
Trăng ơi có nơi nào
Sáng hơn đất nước em…”

       Sau bao câu hỏi hồn nhiên, kết thúc bài thơ là một câu hỏi tu từ nhưng thực chất là một lời tự trả lời. Không nơi đâu có vầng trăng sáng hơn đất nước Việt Nam – nơi có tình mẹ, có tuổi thơ, có tiếng gọi trâu, có chú bộ đội, có hành quân ra trận. Đây là niềm tin, niềm tự hào và tình yêu tha thiết của nhà thơ dành cho Tổ quốc. Trong sáng tác này, Nguyễn Duy đã gửi vào thơ thiếu nhi một bài ca tình yêu đất nước giản dị mà sâu sắc.

       Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ 4–5–6 chữ, nhịp ngắn gọn, giàu nhạc điệu, phù hợp với trẻ em. Câu hỏi tu từ điệp điệp trùng trùng tạo nhịp điệu ngân nga như khúc hát. So sánh độc đáo (trăng như quả chín, mắt cá, quả bóng) vừa gợi hình, vừa gợi cảm, thể hiện trí tưởng tượng phong phú. Ngôn ngữ thơ giản dị, gần gũi, trong sáng, không cầu kỳ mà giàu sức biểu cảm. Đặc biệt, sự kết hợp giữa hình ảnh thiếu nhi và hình ảnh đất nước kháng chiến đã làm nên chiều sâu ý nghĩa, biến một bài thơ thiếu nhi thành khúc ca yêu nước đầy sức gợi.

       Từ góc nhìn rộng hơn, bài thơ “Trăng ơi… từ đâu đến” có thể xem là minh chứng cho sức mạnh của thơ ca trong việc nuôi dưỡng tâm hồn trẻ em và gieo mầm tình yêu Tổ quốc. Nhà thơ Chế Lan Viên từng nhận xét: “Thơ là chiếc nôi nuôi dưỡng tâm hồn dân tộc.” Quả thật, qua bài thơ này, ta thấy thơ không chỉ khơi gợi trí tưởng tượng mà còn gieo vào lòng thế hệ trẻ niềm tự hào về đất nước.

           Tóm lại, “Trăng ơi… từ đâu đến” của Nguyễn Duy là một bài thơ thiếu nhi giàu nhạc điệu, hồn nhiên, trong sáng nhưng cũng mang ý nghĩa sâu sắc về tình yêu quê hương đất nước. Với nghệ thuật điệp khúc, so sánh độc đáo, hình ảnh thơ giản dị mà gợi cảm, Nguyễn Duy đã tạo nên một khúc hát tuổi thơ đồng thời là một khúc ca Tổ quốc. Bài thơ không chỉ giúp ta thấy lại ánh trăng tuổi nhỏ mà còn nhắc nhở mỗi người về niềm tự hào và trách nhiệm với quê hương.